Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Đó là một dự án gồm nhiều giai đoạn, và Jessica tin rằng cô đã lưu tâm kỹ lưỡng đến tất cả các công đoạn này.
Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm. - Josh không đợi James phải nói ra điều đó. Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa.
Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. Jones luôn đến công ty sau khi đã dùng xong bữa sáng và lúc nào cũng về nhà đúng giờ để quây quần cùng gia đình bên bữa tối trong căn nhà ấm cúng của mình. - Bất cứ điều gì cần làm sao?
Có lẽ cô ấy cần được hướng dẫn nhiều hơn mà thôi! Giờ đây anh không còn băn khoăn nữa mà tập trung suy nghĩ xem mình nên bắt đầu như thế nào và nên thay đổi những gì. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả.
Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. Công việc được giải quyết một cách trôi chảy, không khí làm việc trong bộ phận của anh ngày càng phấn khởi, chan hòa vui vẻ. Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này.
Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình.
Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước! Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm.
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Một hôm, tớ giao cho cô ấy một dự án khá quy mô, phức tạp hơn hẳn những dự án cô ấy từng làm trước kia. Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc.
Josh đã ra một quyết định không chỉ ảnh hưởng đến bản thân anh ta mà còn đến uy tín của cả bộ phận. - Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ. - Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ.
Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. Và cho đến khi họ vào học cấp một thì bất kỳ người thứ ba nào cũng không thể phân biệt được ai là ai.