Thôi, ngươi hãy đi đi và chớ đánh thức chúng dậy nữa. Thảo nào mà mọi cư dân trong khu rừng này đều coi anh là một tên ngốc, mất không biết bao nhiêu thì giờ để tìm kiếm một cây bốn lá sẽ không bao giờ mọc lên ở đây. Bà chúa hồ hơi bất ngờ và suy nghĩ một hồi lâu, nhưng cuối cùng bà cũng đồng ý.
- Dẫu sao thì ta cũng đã sống với những giấc mơ thật đẹp mấy ngày qua trong khu rừng này. Những bông hoa ly của ta luôn ngủ vào ban ngày và thức dậy ca hát vào ban đêm. Một số đề nghị ta nên tổ chức một cuộc đấu kiếm dành cho tất cả các hiệp sĩ trong vương quốc.
Tất cả những người đã từng sát cánh bên tôi thời hoàng kim giờ đều ngoảnh mặt lại. Ta được biết là trong năm ngày nữa, một Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này. Tôi buộc lòng phải bán nhà máy, đất đai, nhà cửa.
Thế là tôi chỉ việc làm lại những kiểu túi mà tôi đã xách không biết bao nhiêu lần khi còn là một thằng bé khiên đồ cho khách. May mắn chính là sự kết hợp của cơ hội và sự chuẩn bị. Họ xứng đáng cần nó hơn tôi.
Tôi sẽ dám bắt đầu lại từ đầu. Anh ta không muốn làm bất cứ việc gì nữa. Đột nhiên một ý nghĩ chợt lóe lên:
Ban đêm, khu rừng thật im lặng và lạnh lẽo một cách đáng sợ, đó đây vang lên những tiếng hú, tiếng gầm gừ của những loài thú kỳ lạ, bí hiểm. Ngươi đã tìm thấy Cây Bốn Lá thần kỳ chưa? - Bà nhìn Nott mỉm cười giễu cợt. Sự may mắn do chúng ta tự tạo ra mới là may mắn thật sự, và nó sẽ có thể ở với chúng ta lâu dài.
Giọng hát của chúng sẽ giúp hút bớt nước trong hồ vào ban đêm. Biết đâu từ đỉnh cao chót vót ấy chàng có thể tìm thấy những việc cần làm thì sao? Thế là các hiệp sĩ im lặng rời khỏi khu vườn hoàng gia.
Những ngọn gió nhẹ thoảng qua làm giảm bớt sự mệt mỏi của hành trình chinh phục ngọn Núi mẹ. Thế là cha tôi được thừa hưởng toàn bộ gia tài của ông chú để lại. Chưa bao giờ chàng không trông chờ đêm tối xuống như lúc này, vừa mong sao ngày càng kéo dài, Sid tự nhủ với mình:
Ngược lại sự may mắn thật sự là do chính cậu tạo ra, nó phụ thuộc vào cậu. - Thưa Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây. Sequoia là cây mọc đầu tiên ở khu rừng này, vì thế nên bà đứng sừng sững ngay giữa rừng.
Bà đã sống ngay từ ngày đầu tiên trong khu rừng này. Năm đầu tiên công việc kinh doanh của tôi diễn ra khá suôn sẻ, vì thế tôi đầu tư nhiều hơn vào việc sản xuất túi xách với các nguyên liệu da thật và đã đi khắp nơi để tìm hiểu về cách làm ăn của những cửa hàng da khác. Sau đó Nott yên tâm leo lên lưng ngựa đi tìm một chỗ ngủ qua đêm.