trong chương trước tôi đã kể chuyện Lynne chiến thắng các cuộc thi và nhận nhiều giải xe hơi và du lịch như thế nào. Hầu hết những người sau khi thực hiện bài luyện này đều nhận ra may mắn quan trọng như thế nào trong cuộc đời mình, và viết ra một con số lớn hơn khi họ trả lời câu hỏi này lần thứ hai. sau khi tưởng tượng ra ba cuộc hẹn hò thất bại, một người không may bình luận: “tôi sẽ chẳng làm gì cả.
không hề nhận ra, những bức vẽ mọi người thích lại chính là những bức vẽ họ đã thấy trong thí nghiệm ban đầu! theo Agnes, cô không hề xui xẻo khi trải qua những tai nạn này, mà là may mắn vì còn sống sót sau ngần ấy thứ. kết quả, họ dễ lĩnh hội những cơ hội tự nhiên nảy sinh hơn.
nói một cách khác, 64% - tức gần hai phần ba – số người được hỏi dứt khoát khẳng định mình là may mắn hoặc không may. Tôi quan sát nhiều khía cạnh khác nhau trong cách thức ra quyết định của người may mắn và người không may: họ đánh giá các chứng cứ như thế nào, họ nghĩ về những giải pháp khác nhau ra sao, họ chọn giải pháp này hay loại bỏ giải pháp kia theo tiêu chí gi. Cứ mỗi bài báo được đăng tải là có thêm những cú điện thoại gọi về phòng thực nghiệm, và tôi dần dần tập hợp được những người tình nguyện may mắn và không may.
những động thái này dệt nên một “mạng lưới may mắn” rộng khắp, với vô số cơ hội tiềm tàng. Người không may thường hối tiếc về những quyết định của mình, như Maryline. hãy thật sự tìm kiếm những chi tiết nhỏ nhặt nhất nhưng không thể thiếu được cho sự may mắn.
Trong một cuộc phỏng vấn, cô kể cho tôi nghe tại sao cô cảm thấy không may trong nghề nghiệp hiện giờ của mình: “nếu có gì sai sót trong công việc thì y như rằng đó là tôi, chứ chẳng bao giờ là do ai khác. Tôi đã làm điều đó như thế nào? Có phải lá bài của bạn ở đó không? Tôi sẽ phải giải thích với bạn. Bernard, nhà leo núi chuyên nghiệp, từng thoát khỏi nhiều vụ tuyết lở ở nhiều ngọn núi khác nhau trên thế giới, và Peter may mắn đã hai lần trúng một số tiền lớn trong các kỳ thi “phát hiện trái banh”.
không lâu sau, tất cả họ lại được cho xem một danh sách dài những bức vẽ ngoằn nghèo hơn nữa. Người may mắn có khả năng biến vận rủi của mình thành vận may. nhưng tôi nói chuyện với người bán hàng nên cô ấy cho tôi vào, tôi loay hoay tìm được thứ linh kiện mình muốn mua, thì ôi chao, nó là cái cuối cùng còn lại trong cửa hàng.
Bạn thấy hữu ích khi ghi chú tiêu đề những mục tiêu quan trọng hơn. bằng cách này, họ có thể xoay vận rủi thành vận may. Đây là bài trắc nghiệm dùng để đánh giá niềm trông đợi điều tiêu cực của những người tham gia dự án may mắn.
Câu hỏi quan trọng là những típ người nào thường nhận ra được những kiểu cơ hội như thế này? Ai sẽ phát hiện ra tất cả các lá bài đều thay đổi trong trò đánh lừa bài tây? Ai thấy cơ hội trúng 250 đô là trong thí nghiêm tờ báo? Câu trả lời nằm ở sự khác nhau trong chiều hướng tính cách thứ hai của con người may mắn và người không may – sự kích động thần kinh. ngay từ nhỏ tôi đã say mê trò ảo thuật và ảo giác. Robert rất may mắn và cuộc đời ông đầy ắp những cuộc gặp tình cờ.
khi tàn tro bay lên không, tôi mở phong bì còn lại và lấy tiền của người phụ nữ ra. Như vậy, người may mắn kiên gan, bền chí và phản ứng mang tính xây dựng hơn khi đối mặt với thất bại. họ có thể làm trong bao lâu tùy ý, đến chừng nào không thích làm nữa thì thôi, nhưng tôi không nói cho họ biết họ sẽ không thể thực hiện được.
Tôi là một “quan tòa” giỏi phán đoán tính cách và rất tin vào trực giác của mình. Điều này chẳng bao giờ xảy ra trước đây – thật chưa từng có. Thật không thể tưởng tượng nổi.