Đó là giây phút tự hào nhất trong cuộc đời tôi. Larry, một cuộc gọi khẩn ở đường dây số một. Anh là người khách luôn cung cấp cho chúng tôi những tin tức nóng bỏng và hấp dẫn, với những lời bình luận, nhận xét xác đáng nhất.
Ông là một người hùng trong tâm trí tôi, là người mà tôi luôn ngưỡng mộ. TRÒ CHUYỆN TRÊN TRUYỀN HÌNH VÀ TRÊN LÀN SÓNG PHÁT THANH Khán giả của tôi nhận xét rằng thường thì những vị nào ghét giới báo chí truyền hình lại là những khách mời thú vị.
Nhưng trên hết là Regis và Kathie Lee đã bày tỏ cảm xúc một cách chân thành, điều này thật sự đáng quý. Sam Levenson rất thành công nhờ biết chú trọng điều này. Như vậy, chọn đề tài để nói là một điều rất quan trọng.
Tôi nhấc máy lên và nghe thấy tiếng lách cách nhịp nhàng cùng giọng nói của một chàng trai trẻ: Xin chào anh Larry, câu lạc bộ Rotary đây. Tuy vẫn không thể nhìn thấy rõ hơn, nhưng nhờ nó ít ra có thể đoán được tên cầu thủ. Trong phim Cuốn theo chiều gió, Clark Gable vai Rhett Buttler nói với Vivien Leigh vai Scarlett OHara rằng: Tiểu thư ơi, thật ra tôi có chửi rủa ai đâu.
Và hơn nữa, ai cũng sẽ thích nghe bạn nói. Còn Dick Cavett lại là một phát ngôn viên giỏi khác. Tiệc cưới, tiệc sinh nhật… là dịp để những người quen thân tụ tập lại và chung vui với nhau.
Khi tôi còn ở lứa tuổi đôi mươi, những người nổi tiếng thời đó là Frank Sinatra, Glenn Miller, Joe DiMaggio, hay như Franklin Roosevelt. Tôi phỏng vấn Stevenson trong chương trình của tôi lúc còn ở Miami dưới thời tổng thống Kennedy. Tôi quen biết gia đình Bob Woolf khá lâu và luôn giữ một mối quan hệ thân thiết.
Ba tuần sau, điện thoại reo. Và từ đơn giản thì bao giờ cũng dễ hiểu. Nhưng khốn nỗi, lúc ấy Jack không có 2,5 đô la để trả hóa đơn tiền điện thoại.
Bởi những câu nói mà văn phong ngữ pháp quá khác xa khuôn mẫu thông thường sẽ làm tối nghĩa ý của bạn. Không phủ nhận thực tế. Ngày trước nói dân phương Đông da vàng, ngày nay phải là người châu Á (Asian).
Vâng, có thể như thế lắm nếu như không có Herb… Mọi người à ra vỡ lẽ. Bình thường Hope đâu có như thế, chỉ khi ánh đèn camera chiếu vào là Hope trở nên luống cuống lập cập.
Tôi còn nhớ ở lễ tang của John, tôi đã nói rằng: Tôi sẽ không bao giờ quên được buổi tối thứ sáu hôm ấy, lúc tôi ở bệnh viện bên John trong những giây phút cuối cùng. Các cậu sẽ không được tốt nghiệp trong năm nay. Và những lời nói mãnh liệt của ông có lẽ sẽ mãi mãi không phai đối với các sinh viên trường Harrow, ngày 29/10/1941: Không bao giờ nhượng bộ - không bao giờ - không bao giờ - không nhượng bộ trước bất cứ thế lực nào dù lớn lao hay nhỏ bé, khổng lồ hay vặt vãnh.