Trong kỷ nguyên của mình, Watson biết không phải nhà tư bản nào cũng thực hiện những điều tốt đẹp đó. Do vậy, chúng tôi rất mong nhận được sự thông cảm cũng như những góp ý chia sẻ của bạn đọc gần xa về bộ sách để lần tái bản tiếp theo được hoàn thiện hơn. Hai vạn nhân viên của Watson và mọi người bắt đầu hiểu rõ chữ Think mà ông luôn giương cao, có mặt khắp nơi trong công sở của IBM.
Nó cần những giá trị chia sẻ mang tính chất chung cho con người rộng khắp. Vì thế, Watson quay qua nói chuyện sức khỏe với nhân viên. Điều này gợi nhớ những năm
Điều này cho thấy, Watson đã coi trọng nhân viên hơn lợi nhuận. Còn thời của Gerstner, IBM khổng lồ đang ngủ quên trên tầm nhìn vinh quang đó. Bài học số một của Watson: Rượu và kinh doanh khôngbao giờ đi đôi với nhau.
Những người đàn ông trong những bộ vest đen ngồi nghiêm như đóng băng. Điều này không có gì là trái logic của ông cả. Không hoàn toàn như vậy nhưng chương trình hành động của Gerstner chính là tư tưởng từ bỏ những lối mòn thông thường của Watson.
Nhưng tổ hợp này vẫn không cất cánh lên được. Trong bản vẽ đó, có một con vịt quay đầu đi theo hướng ngược lại. Ngay sau đó, Watson trong khi đưa IBM tiến vào công nghệ điện tử đã yêu cầu các nhà sáng chế ở phòng thí nghiệm tiếp tục suy nghĩ về những khách hàng khuyết tật.
Lou Gerstner, người của thập niên 1990, đã khiến cho tất cả thành viên của IBM hốt hoảng khi chuyển đại công ty quan trọng nhất của thế giới về máy tính cứng sang dịch vụ, thương mại điện tử rất mềm. Business Week Online số Từ ngày Watson nhậm chức, CTR luôn biết tạo không khí như vậy và luôn phải sạch sẽ, ngăn nắp như mệnh lệnh của CEO mới.
Sau lưng bàn chủ tọa của ông là một cái đồng hồ to tướng. Ngày nay, không ai không biết chính IBM là những nhà nghiên cứu và phát triển hàng Ông thấy rằng, công ty không tiến hành nghiên cứu thị trường, không tìm hiểu đối thủ cạnh tranh và, thật nguy hiểm, đó là tâm lý ám ảnh rằng thế giới bên ngoài phải nhất định trông cậy vào Big Blue nghĩa là công ty bán gì thì thiên hạ được nấy.
Ông sẽ ngủ giấc ngủ mãi mãi ở đó, bên cạnh ngôi mộ của cháu nội đầu tiên của ông, con trai đầu của Tom và Olive. Điều trớ trêu là mặc dù năm 1993, cả thế giới mở hầu bao để mua máy tính cá nhân ThinkPad của IBM con số lên đến 12 tỉ đôla, vậy mà IBM vẫn lỗ nhiều hơn như vậy thêm vài ba tỉ nữa. Và Watson nhờ đó được miêu tả rõ nét.
Năm 1981, IBM dưới sự điều hành của CEO John Opel, đã làm thế giới rung chuyển khi chứng minh được rằng, có một thị trường khổng lồ cho máy tính cá nhân. Vào thời điểm cuốn sách này được viết (2006), chúng ta thử nghe các thành viên IBM nói về giá trị chia sẻ của tập đoàn này, để xem bóng dáng Watson ở đâu trong ngày hôm nay. Rời Addison, Tommy vào học trường thương mại Miller ở thị trấn Elmira, thuộc thành phố Painted Post, cũng không quá xa nhà.
IBM đã trải qua một thời gian dài thành công (cho nên) mọi người bắt đầu tìm kiếm xung quanh những thách thức thực sự tiếp theo, và thấy những thách thức đó ngay trong nội bộ công ty chứ không phải trên thị trường. Năm 1946, IBM sản xuất ra máy viết chữ nổi Braille, với quỹ dành cho cựu chiến binh và bán với giá rẻ. Watson thường xuyên đón tiếp các quan chức, chính khách và cả các thượng nghị sĩ ở đây.