Vậy mà thấy mấy ông chồng vào hạng trung lưu, bủn xỉn không dám mua biếu bà vợ, người ta tưởng bông mắc lắm, mắc hơn lan tố tâm, lan bạch ngọc, hoặc loài mẫu tử hảo mọc trên ngọn núi Alpes. Đó là lời chửi thậm tệ nhất của họ. Ông Adamson bèn dùng điện thoại gọi viên kiến trúc sư của ông Eastman để xin được hầu chuyện ông Eastman.
Nhưng bây giờ tôi trả lời: tôi "chỉ muốn hỏi ý ông thôi; tôi muốn biết sau này nó còn thôi nữa không và làm sao cho nó khỏi thôi". Bà nhất định không bao giờ để cho ông ở một mình hết, luôn luôn sợ ông có ngoại tình. Cho nó cái gì nó cũng ăn, hy vọng một ngày nọ "nốc ao" thằng du côn kia đã làm cho nó tủi nhục mấy lần.
Mùa này ai cũng trốn cảnh nhà quê, dễ gì cho người khác mướn được? Ông Farrell nói: "Trước kia, nếu gặp trường hợp đó, tôi đã chạy lại kiếm người mướn nhà, biểu ông ta đọc kỹ lại thể lệ trong tờ giao kèo. Mà nếu một trăm bức được mười bức trả lời thì ông phải cho là một sự lạ. Nhưng trong Thánh kinh đã nói: "Câu trả lời nhã nhặn của anh đã làm nguôi hết những sự giận dữ".
Mà có khó khăn gì đâu, chỉ một chút suy nghĩ, vài lời ngọt ngào, một lòng thành thật gắng sức quên mình và hiểu người là đủ làm dịu hẳn vết thương. Các bạn chắc đã đoán được. Một lần bà phỏng vấn một anh chàng nổi tiếng có nhiều vợ, đã chiếm được trái tim - vả cả vốn liếng nữa - của 23 người đàn bà.
Rồi sao? Cái đó có liên can gì tới tôi đâu? Ông không thông minh chút nào hết. Cửa hàng chúng tôi mới nhận được lô thứ nhất. Tôi gắng hết sức để nói, nhưng chỉ phát ra được một tiếng khàn khàn.
Giữa sự kinh ngạc của mọi người, Hoàng đế đâm hoảng, cậy Vương hầu Von Bulow nhận giùm hết trách nhiệm thay vua. Tôi gắng hết sức để nói, nhưng chỉ phát ra được một tiếng khàn khàn. "Tôi không đồng ý với ông, nhưng tôi có thể lầm được.
Tôi báo trước cho khách hàng rằng tôi sẽ lại thăm họ để biết hãng của tôi đã làm cho họ không hài lòng vì nguyên do gì; lầm lỡ hay sơ sót chỗ nào. Xin bạn nhớ kỹ điều đó. Cha đã coi con như người lớn.
Phải làm cho sự thực linh động, có thú vị, và kích thích người ta nữa mới được. Người này thiệt thạo nghề, ông làm cho một khách hàng đương thịnh nộ hóa ra hài lòng. Sau cùng, bà hóa điên.
Nhờ trí nhớ kinh dị đó mà Jim Farley đi cổ động đắc lực cho ông Franklin D. Tôi biết rằng cãi lý cũng vô ích; phương pháp đó chỉ có hại thôi. Xin các bạn nhớ kỹ câu: "Thị dục huyễn ngã".
Cũng có một người kỵ hiến binh đi coi rừng nhưng y không làm tròn phận sự, cho nên những đám cháy vẫn tiếp tục. "Hôn nhân là việc quan trọng nhất trong đời, quan trọng hơn cả sinh và tử". Không đâu, thưa bạn: kẻ thù số một của nước Mỹ.