hiện tại tôi đang suy nghĩ nghiêm túc về việc bỏ nhà tế bần để dành nhiều thời gian viết lách hơn”. Thứ ba, họ không bám mãi vào những chuyện rủi ro mà mình đã gặp phải. họ tưởng tượng ra mọi việc có thể tồi tệ hơn.
để rồi tôi sẽ hòan toàn bất lực vào ngày hôm sau. Nguyên tắc kỳ vọng về tương lai của người may mắn giúp họ thực hiện được những ước mơ và hoài bão của mình. Mong chờ mối quan hệ với người khác sẽ may mắn và thành công.
Như được trình bày trong biểu đồ sau đây, người may mắn có điểm kích động thần kinh trong bài kiểm tra tính cách thấp hơn người không may. cho dù bạn hất ngã nó kiểu nào nó cũng luôn đứng thẳng trở lại. sự xếp loại rất đơn giản.
thay vì vậy, người may mắn – một cách vô thức – sử dụng bốn nguyên tắc cơ bản để tạo ra sự may mắn, cơ hội tốt cho cuộc đời mình. Anh ta không trông thấy tôi, và tôi nghĩ : “không, đừng đến đó gặp anh ta, cứ ra khỏi đây và vào xe ngay”. hãy tưởng tượng, bạn sắp sửa có một cuộc hẹn “mù”.
Sau khi tưởng tượng ra ba cuộc hẹn tiếp tục thất bại, một người may mắn giải thích mình sẽ kiên trì ra sao: tôi sẽ cố, cố nữa, cố nữa. Tôi đã yêu cầu rất nhiều người may mắn, người không may và người trung hòa hoàn tất hồ sơ may mắn này. đêm đầu tiên tới thành phố anh ta bước vào quán bar nơi Marilyn đang làm việc, và hai người bắt đầu chuyện trò với nhau.
Sự kiện 2: đã ba năm qua, năm nào bạn cũng nộp đơn xin thăng chức tại cơ quan, nhưng lần nào bạn cũng bị bác đơn. Nguyên tắc phụ thứ 2: Người may mắn có thái độ điềm tĩnh với cuộc sống đây cũng là một chuỗi kỹ thuật khác mà người may mắn sử dụng một cách vô thức hầu mang lại lợi ích cho mình. trên thang tỉ lệ tư 0 đến
Và anh đã đi và đã gặp được người phụ nữ trong mộng của mình. Cứ thế suốt quãng thời gian tám năm, chúng tôi liên tục tiếp nhận thêm những người may mắn và người không may mắn khác – họ nghe tin về nghiên cứu của tôi thông qua truyền hình, đài phát thanh và cả internet. Anh để ý thấy nhiều vận may trong đời mình là kết quả trực tiếp của vận rủi.
do bạn cảm thấy tự tin và vui sướng về tương lai,nên bạn mỉm cười nhiều hơn, đi ra ngoài nhiều hơn, và nói chuyện với nhiều người hơn. Lá thư nói về thời thơ ấu không hạnh phúc cho lắm của tôi, và tôi nghĩ “trời, làm sao bà biết vậy nhỉ?” bây giờ nghĩ lại, tôi thấy lá thư đó nói hoàn toàn điều chung chung, có thể “linh ứng” với bất kỳ người nào. tôi cầm nó lên, đút vào túi quần mình, rồi đặt bốn lá bài còn lại lên bàn.
có lẽ bạn quyết định ngó lơ những bằng chứng và làm theo trực giác của mình. Vấn đề duy nhất là cô không có mối liên lạc hay mối quan hệ khắng khít nào khả dĩ hỗ trợ mình. Mà nguyên tắc này cũng hỗ trợ họ những cuộc gặp gỡ và chuyện trò với người khác.
Cuối cùng, và quan trọng hơn hết thảy, hãy bắt tay vào giải quyết vấn đề. Nó như con bướm bay phớt qua tâm trí ta. Và kết quả của những thí nghiệm mới đây chỉ ra rằng những quyết định kiểu như vậy cũng dựa vào hoạt động âm thầm của trí não vô thức.