Chẳng có gì đáng bực cả. Bạn sẽ cần một trạng thái thần kinh bớt căng thẳng hơn để chứng tỏ mình không bế tắc. Thậm chí, có thể xuất hiện chút tò mò và hơi háo hức là khác.
Và thế là thế hệ sau lại phải gánh những tàn tích. Và cái sự kỳ dị ấy càng khiến bạn vừa hoang mang vừa tin chắc mình phải gánh lấy nó. Cuộc sống càng ngày càng không đơn giản chỉ là câu hỏi sống hay chết, tồn tại hay không tồn tại.
Còn những ngày tiếp theo là tùy thuộc vào ông. Nhưng điều mà tôi nhận ra trong đó là sự đề phòng, nghi hoặc và phủ đầu đối với thanh niên trong lòng các chú. Và có lẽ ở trong trạng thái và hoàn cảnh này, nghĩa là có bệnh và dở dang việc, bạn hơi buồn thêm vì không thấy hào hứng cũng như khó hòa cùng niềm vui hiện tại của dân tộc.
Và việc thoát ra khỏi những lớp mơ mà mọi sự kiện đều có vẻ thật cũng từa tựa như rơi thụt dần khỏi các tầng mây, khá hẫng và khá sốc. Không thông minh thì phải cúi đầu xuống. Thế hệ chúng tôi, cũng đang thế, dù gặp nhau hàng ngày.
Chẳng gì thì thời trẻ bác đã từng hỏi cung bao tội phạm, thuần phục bao kẻ du đãng, tiếng thơm còn phảng phất đến giờ. Khóc xong không thấy đớn đau, chỉ thấy mông lung. Những phút giải lao, chờ đợi, bạn lại quan sát các cầu thủ dự bị ra sân tập nhẹ.
Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không. Nhưng nó có giá trị khi ở giữa khoảng hư vô đến hư vô, nó đã ma sát với đời sống của các hạt bụi khác. Tôi sẽ kể nhưng đã 9h kém 10, sắp đến giờ học 3 tiết sau.
Nhưng trong khoảng này, ai đã thực sự chú tâm tích lũy điều đó bên cạnh việc lao vào guồng xoáy kiếm tiền. Ở đó, có thể tôi sẽ như một anh nông dân lạc lõng trong bữa tiệc thị thành. Dù chỉ là một nhân vật.
Ta ghét phải gây phiền nhiễu đến những ai lúc nào cũng lo bị làm phiền. Nhưng bác nói: Bật dậy nào. Nhưng tôi sẽ không kết luận điều đó bằng cảm tính hay lí tính.
Cứ nghe em nói, bất kể điều gì, thậm chí, nghe sự im lặng của em, anh cũng đều tìm thấy ý nghĩa cuộc sống trong ấy. Ông hãy trả lời có hay không. Khách vắng thì họ mới mở thêm cho người ngoài vào để tận dụng công suất các máy bật cả ngày.
Có lẽ chỉ viết đến đây thôi. Cái đó, chúng đưa ra không khó. Tất nhiên là họ không có ác ý rồi.