Một chấm trắng nho nhỏ nổi bật kia là ngôi tháp của Đền Chuông đấy. Aggar đành phải đi vay. Mỗi ngày ông Arad đều mua hai cái bánh, một cho mình và một cho người nô lệ, đồng thời hay nán lại trò chuyện với ông trong lúc ăn bá
- Trong câu chuyện này, chúng ta thấy được may mắn sẽ đến với những ai biết đón nhận nó. Đây chính là phương thức chữa trị thứ tư có tầm quan trọng rất lớn trong việc làm giàu. - Hay là anh cũng không biết? – Ông nài nỉ.
Tôi bắt đầu tạo lập sự nghiệp của mình bằng hai bàn tay trắng. Bởi vì, một mặt nào đó, chính ông đã góp phần khích lệ, động viên Arad Gula, cũng như ông ấy đã nhiều lần động viên, khích lệ ông. - Tào lao! – Kobbi cắt ngang.
Ta cũng nghe nói Arkad là người giàu nhất tại Babylon. Tôi phải sống! Bởi vì, tôi còn nhiều việc phải làm và phải trở thành một con người được mọi người kính trọng. Cháu nên nhớ kỹ lời ta nói, bởi vì nếu cháu bỏ qua chân lý ta sắp truyền dạy cho cháu, thì công sức suốt đêm cháu bỏ ra để hoàn thành công việc khắc chữ cũng chỉ là vô ích.
Hãy nhờ họ chỉ dẫn cho bạn, giúp bạn tránh sai lầm giống như tôi đã từng sai lầm khi giao phó tiền bạc cho Azmur đi mua trang sức, đá quý. Các học viên ngồi thành từng dãy ngay ngắn và háo hức mong đợi để được biết một điều kỳ diệu có thể biến đổi cuộc sống nghèo khổ của họ thành một cuộc sống giàu có. Chúng tôi quyết định sẽ chuyển nhà đến một nơi khác làm ăn sinh sống.
Bởi vì cùng với số lượng thời gian đó, bạn có thể làm việc và trở nên giàu có. Cư dân Babylon là những nhà tài chính, những thương gia giàu kinh nghiệm. Cho đến một ngày, ông hết sức vui mừng gặp lại Megiddo trên đường phố.
Đây chính là phương thức chữa trị thứ tư có tầm quan trọng rất lớn trong việc làm giàu. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, nền văn minh Babylon đã trở thành một dấu ấn quan trọng đối với sự tiến bộ vượt bậc của con người ở các kỷ nguyên sau này. - Ước gì tôi có thể trả lời được câu hỏi của anh! – Kobbi đáp lại.
Sasi là một gã bặm trợn và thô lỗ. Chúng ta nên tìm hỏi những người tài giỏi về điều ấy. Tôi gượng đứng dậy, mặc cho hai chân chỉ muốn khuỵu xuống.
Khi Arkad tiến đến cái bục nhỏ, một học viên thì thào vào người bạn bên cạnh: Và vì vậy mà đã làm tiêu tán hết gia sản của ông nội cháu để lại. Vì vậy, con quyết định đầu tư toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình vào đó.
Dabasir nói với Kauskor, người chủ tiệm, đang nở nụ cười tươi rói trên môi: Ông ấy giúp ông leo xuống rồi ôm chầm lấy ông giống như người em ruột thịt đã xa cách lâu ngày vậy. Phải là nước mát đấy, vì trời đang nóng mà.