Trước nhà bà Gent, một bà bạn của tôi, mà tôi đã có dịp nói tới, có một bãi cỏ đẹp mà tụi con nít thường tới giày xéo phá phách mỗi ngày. Trong những tiệm đó, sáng lập từ năm 1885, không bao giờ người ta đưa giấy tính tiền cho khách hàng hết. Thiếu hòa hợp trong lúc ái ân.
Tôi quả quyết rằng không khi nào được bảo người khác là họ lầm hết: Phương pháp đó nguy hiểm lắm". Nàng bỏ tiền đồ rực rỡ trên sân khấu để yên chữ vu quy. Tại sao y quý ông như vậy? Tại ông theo lễ phép châu u, với một giọng trịnh trọng gọi người đó bằng: "Ông Copper", chớ không kêu xách mé theo kiểu Mỹ.
Vậy mà biết bao người một đời lầm lẫn không chừa, không biết định luật đó. Những lời đó không phải thốt ra như cái máy đâu, mà trái lại, có một giọng yêu mến thật thà. Nhưng ngày hôm đó, tôi quyết hành động có lý trí hơn; tôi tránh không nghĩ tới điều tôi muốn mà để hết tâm tư vào những ý muốn của thân chủ, và trước hết, phải làm sao cho họ nói "Phải, phải" ngay từ lúc đầu.
Ông nói: "Xin ông đừng để họ in tấm hình đó nữa. Đã khai số tiền đó thì phải đóng thuế". Bà điên cuồng vì ghen tuông bị nghi ngờ nó giày vò bà, làm cho đời sống của ông không được mảy may tự do.
Nói chung thì loài người sống mà bỏ phí ít nhiều khả năng lắm. Cho nó cái gì nó cũng ăn, hy vọng một ngày nọ "nốc ao" thằng du côn kia đã làm cho nó tủi nhục mấy lần. Đó không phải là cách gây được tình tri kỷ.
Người kia vâng lời, theo ý ông và có công giúp ông nhiều nhất trong cuộc vận động bầu cử đó. Tôi không đả động gì tới tiền mướn nhà hết. Một vị mục sư nổi danh ở Huê Kỳ, ông Lyman Abbott, khi nhận chức, phải đăng đàn thuyết pháp tỏ ý ai điếu và ca tụng công đức vị mục sư tiền nhiệm mà hồi sanh tiền vốn có tài hùng biện.
Ông Lawes chỉ muốn một nơi nào chắc chắn. Và bà, mỉm cười, đáp: "Phải, nhưng bây giờ, giá có cưới lại thì mình sẽ cưới em vì tình phải không?". Chúng tôi khuyên nên bỏ ý muốn làm cho khách hàng tin theo mình.
Tại sao? Tại người viết đã xin người nhận bạn cho một ân huệ nhỏ, mà như vậy tất nhiên người nhận thư tự thấy mình quan trọng lắm. Cũng nhờ phương pháp đó mà một hãng sản xuất máy chiếu quang tuyến X. Cái đó cũng đáng kể, phải không, ông?".
Năm giờ, ông Hurock trở lại, vẫn có vẻ âu sầu lắm. Những sự thách đố như vậy bao giờ cũng kích thích được một cách chắc chắn những người có tâm huyết. Dân gian kêu nài đủ cách mà vô hiệu.
Vì, dù có giết được nó thì vết cắn cũng không lành ngay được". Rồi chúng tôi thành đôi bạn tri kỷ, kể lể tâm sự với nhau. Con vật đó có thể giết một con sóc hay cắn một đứa nhỏ! Lần này tôi bỏ qua cho, lần sau tôi bắt được nữa thì tôi bắt buộc phải làm biên bản đưa thầy ra tòa".