Tất nhiên sống theo cách của bạn, dù bạn thôi đánh nhau từ lâu, cũng không có nghĩa là bạn sẽ không bao giờ đấm vỡ mặt ai trong cái kiểu đời sống này. Đau hơn, dằn vặt hơn mà làm gì. Thời gian đã dạy con người bài học yêu thương.
Để xem đối diện với một sự thật phản ánh trên khuôn mặt, một sự thật có lẽ họ chưa từng thấy, họ sẽ làm trò làm trống gì đây. Như tiếng mưa đá gõ lên đầu những mầm hoang vừa nhú. Chú công an hay cảnh sát gì đó bảo: Đó là chuyện của cậu.
- Mi nên nhớ viết là một thói quen tự thân vận động. Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra. Bực thật, phải chờ 2 phút qua đi để viết cái ý nghĩ này vào.
Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc. Chỉ là chuyện phiếm thôi. Cái đêm trước hôm thi, tôi về không ngủ được.
Để chờ một sự thật tươi đẹp. Nó lí giải cho cảm giác còn háo hức đi một chặng đường hơn chục cây số để chạy nhảy một chút, uống nước, thi thoảng ăn thịt chó, rồi về. Chiều nay, chị út và cô bạn rủ vào chợ ăn bánh rán với cả chè.
Rồi mai đây, chúng lại xuất hiện trên mình một giấc mơ mới. Mà này, mấy giờ rồi còn tưởng tượng! Mày đang mất cái giấc mơ. Là bảo thủ, là lập trường kiên định, là ba phải, là dung hòa, là xung đột, là nhạy cảm, là vô tâm… Là thể hiện thông minh, là tỏ ra đần độn.
Tôi vẫn không nói lời nào… Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa. Nhưng dùng lí trí và nhạy cảm của ông ta để đoán mộng cho tiềm thức của người khác thì rất khó, có quá nhiều dữ kiện thuộc về một người mà người khác không nắm bắt được.
Họ không tìm thấy đâu, sẽ không tìm thấy đâu. Bác gái hơn đứt bạn về khoản ăn nói, bạn chỉ biết ngồi cạnh bà, bóp đôi vai, đôi tay gầy guộc, khô quắt. Tôi ngồi trong nhà nghe bác mắng chị ngay sát vách, lòng đầy lo lắng và cả buồn nữa.
Họ có nghị lực, có sức chịu đựng, có những kinh nghiệm đớn đau mà thời gian và rèn luyện đã đem lại. Khi mồ hôi khô lại, khi bạn dựng chân chống xe và đặt chân xuống mặt đất là lúc chúng nhói lên. Việc lựa chọn lăng xê và cộng tác làm ăn với tôi sẽ đem lại cho họ không ít màu mỡ sau này.
Con gái cả sắp lấy chồng, con gái út mổ ruột thừa còn nằm viện, chuẩn bị hàng bán ngày 20-11… Lại còn thằng cháu ngỗ ngược quỉ quái đội lốt trẻ em mắc những bệnh vô phương cứu chữa vì có phải bệnh đâu. Ông bà tôi, bác tôi, bố tôi cần nghỉ. Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm.