Mà không, ngay từ lúc lấy lời khai, đồng chí ấy đã biết tên mình. Ngứa tay hái chơi? Không muốn nó mọc chỗ đó hút chất của cây to? Hay đem trồng nơi khác? Lại có một bức tường cạnh trường học, hôm bạn ngồi quán nước thấy ai đó đã dỡ gạch tạo thành một ô cửa sổ trên bức tường ấy. Mẹ tôi đi về phía bên kia.
Nó tạo ra thói quen đứng trên người khác với niềm tự hào tuổi tác. Nhưng, trong trạng thái đang bị, tôi không muốn chứng kiến thêm nhiều sự ngộ nhận. Điều đó càng làm họ lấn tới, họ không hề coi viết là một công việc.
Bạn vừa nghe vừa kiểm kê lại những ý nghĩ hôm qua… Như thế là như thế nào? Là như nhiều người tôi gặp và không mong đợi thấy lần hai. Họ mang lại cảm giác ấm áp và thân thiện.
Nhìn bạn lặng lẽ, ít ai biết bạn có một tuổi thơ hiếu động và đầy kỷ niệm. Tốt hơn là kể theo cách mà bạn đang. Đọc cũng không thấy thích một sêri truyện toàn về tôi thế này.
Bạn sẽ không trình bày nhiều. Cái tình cái lí phung phung phí phí bầu bầu bí bí lí nha lí nhí. Rồi chúng tôi vào phòng tập.
Điều đó đồng nghĩa với sự tự hủy diệt. Ra trường bác khao to. Mọi người cho rằng bạn sinh hoạt trái qui luật, giờ giấc lộn xộn nên luôn cố ý xoay ngược thời gian của bạn cho phù hợp với họ.
Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực. Qua bao nhiêu mệt mỏi, đây là lúc để nghỉ ngơi. Dừng lại vẫn là chơi.
Người nghèo chỉ được cho tiền, không được định hướng, giáo dục đầy đủ thì nghèo lại hoàn nghèo và không bao giờ xóa bỏ được mặc cảm. Các cô gái câm thường nói rất nhiều bằng trí tưởng tượng của người khác. Điều cốt yếu là họ dâng hiến được năng lực phù hợp của mình.
Cháu nằm im trong màn, cuộc trò chuyện đã hết thú vị. - Rất tiếc là không thể, thưa ông. Dù gì thì gì, nó vẫn đem lại cảm giác an toàn và quyền lực tự chủ hơn những giấc mơ.
Khi thấy viết đã cũ cũng lại khó tiếp tục. Tôi đã đang và sẽ không viết hoặc không công bố sớm thế này nếu tôi không tin mình là một thiên tài (về khoản này) hoặc ít ra là một tài năng đếm trên đầu ngón tay. - Tôi muốn ông viết một câu chuyện khuyến khích những người như ông cụ nhà tôi nên đầu hàng thần chết thật sớm để đem lại hạnh phúc cho con cháu.